Năm nào cũng vậy, cứ sau ba ngày Tết, khi cây mai vàng đọt xanh trồng trước nhà bước vào giai đoạn hoa vàng rực rỡ, cũng là lúc lũ ong mật từng bầy kéo về thi nhau hút nhuỵ. Ngắm nhìn bầy ong cần mẫn và khẩn trương làm việc trên nền trời xanh trong cùng với dấu ấn mai vàng, và một mùi hương mai ngào ngạt, ngây ngất, lòng tôi lại lâng lâng kỳ lạ. Cảm giác như thời gian và đất trời đang vụt bay trước mặt. Chạnh lòng nghĩ đến cuộc sống, con người… Sao thấy mình vô cùng nhỏ bé.
Và năm nào cũng vậy, cứ đến độ này là tôi tranh thủ lấy máy ảnh để “săn” vài tấm ảnh ghi lại cái khoảnh khắc kỳ diệu này. Và có lẽ đắc nhất vẫn là hình cận cảnh những chú ong đang cần mẫn bên những cánh mai vàng…
“Năm nay tốt trời, mai nỡ sum suê”... (lời trong một bài văn mẫu của thầy Hứa Đình Tuấn - thầy dạy học tôi hồi lớp 4, lớp 5, khi miêu tả một chậu mai vàng) - là điều kiện tốt nhất để tôi lựa chọn được những khuôn hình đẹp theo ý mình. Trong số rất nhiều tấm ảnh chụp được, tôi vừa lòng nhất tấm ảnh này. Nếu gọi đây là “tác phẩm” thì quả thật tôi chưa tìm được cái tên nào cho phù hợp với bức hình. Nhưng thôi, hãy cứ xem đây là tấm hình đẹp vậy. Nhưng tôi vẫn muốn nó có được một cái tên vừa vặn…
0 comments